Chan-Dung-Phan-Dong
GIÁO SƯ TƯƠNG LAI BỎ ĐẢNG ĐỂ KHỎI BẼ MẶT
Nguyễn
Biên Cương
Ngày
2/9 vừa qua, ông GS Tương Lai tuyên bố trên mạng Internet, trả lời phỏng vấn
hàng loạt các đài nước ngoài như BBC, VOA, RFA, …về việc “ông ta quyết định bỏ
Đảng của Nguyễn Phú Trọng, chỉ theo Đảng của Hồ Chí Minh” đã nổ ra những “xung
đột nội tại” của làng zân chủ: đã theo “phong trào dân chủ” từ lâu mà bây giờ
mới chịu “bỏ Đảng”? Bỏ Đảng hóa ra chỉ là tránh bị tước thẻ Đảng, tránh bị kỷ
luật chẳng khác nào làm xấu mặt “phong trào dân chủ”? Vì sao ông Tương Lai vẫn
cố làm to chuyện “bỏ Đảng” của ông, cho dù là “bỏ Đảng kiểu nửa vời”? Vì sao tổ
chức Đảng của ông Tương Lai không khai trừ ông ta vi phạm tiêu chuẩn đảng viên
từ những sai phạm nghiêm trọng trước đây? Vì sao ông Tương Lai vẫn bám lấy hư
danh “đảng viên Đảng cộng sản” dù đã phản bội nó”?...đủ để khiến “làm nóng” dư
luận mạng và phơi bày “thực lực phong trào dân chủ” chỉ là nơi “đổ vỏ” cho giới
“nhân sỹ trí thức” muốn kiếm chút ảnh hưởng, tiếng tăm với nền chính trị hiện
nay?

Từ
lâu nay, giới zân chủ tâng bốc ông Tương Lai như là “nhân sỹ trí thức”, “kẻ phản
tỉnh”, “nguyên lão cộng sản dám chống Đảng”…bất chấp việc ông chưa chịu "bỏ
Đảng" theo quan điểm chính trị "thực dụng" của Nguyễn Quang A, Lê Công Định...
Bản thân ông Tương Lai được biết đến như là người tích cực nhất trong các hoạt
động biểu tình, phong trào đối lập nào bất kể lý do gì. Ông hiếm khi từ bỏ vụ ký
đơn thư tập thể nào lên án Đảng và Nhà nước về không chịu “thoát Trung” theo ý
ông và đòi trả tự do các “nhà đấu tranh dân chủ” bị bắt, xử tù như Cù Huy Hà Vũ,
Phương Uyên, Bùi Hằng…Ông từng tham gia nhóm “Kiến nghị 72”, đòi sửa đổi Hiến
pháp 1992 theo hướng bỏ Điều 4, đổi tên Đảng, thay đổi đường lối chính trị 180
độ từ học thuyết xây dựng Chủ nghĩa xã hội theo hướng học thuyết tư bản chủ
nghĩa, phác họa bản hiến pháp như là bản sao của Hiến pháp chính quyền Việt Nam
cộng hòa trước đây. Tên tuổi của ông làm nên "sức nặng" và "vẻ đẹp truyền thông"
cho mỗi cuộc ký tá, kiến nghị, thư ngỏ, yêu sách, tuyên bố....đúng như quan điểm
"thực dụng" của "phong trào dân
chủ".
Có
thể nói về góc độ cá nhân, việc ông Tương Lai “theo Đảng” chỉ còn là cái vỏ, là
cái danh để ông có tư cách viết, ký các đơn thư đòi thay đổi đường lối, lên án
các lãnh đạo Đảng, Nhà nước hiện nay, thậm chí đòi chi phối nhân sự cấp cao theo
hướng chọn những ai mà ông ta cho là “thân Mỹ”, tẩy chay và loại bỏ những lãnh
đạo mà ông ta cho là “thân Tàu”. Dễ hiểu việc ông này tuyên bố “bỏ Đảng” xem như
chỉ là mặt hình thức, còn bản chất thì phải hiểu là ông đã “từ bỏ Đảng” từ khi
ông chọn cho mình con đường đối lập. Vậy vì sao ông Tương Lai vẫn cố sống cố
chết bám lấy hư danh “đảng viên Đảng cộng sản” dù đã phản bội nó?... Câu trả lời
nằm ngay chính trong hành xử có vẻ như mâu thuẫn của ông này nhưng lại rất
“thống nhất” nếu nhìn nhận đúng bản chất và tư cách của ông
ta.
Đọc
lá thư ông Tương Lai gửi Tổng Bí
thư Nguyễn Phú Trọng từ năm 2013 cho thấy, ông này điển hình của kẻ thích
được đề cao, luôn đặt cái tôi và thể hiện vai trò “bề trên” của mình dàn chop
bu của Đảng hiện nay và vì sao ông này “tư thù” với Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng
đến vậy. Trong thư, ông Tương Lai nhắc lại “chuyện cũ” với lãnh đạo cấp cao của
Đảng, trong đó có ông Trọng từng đề cao ông Tương Lai khi còn tại chức như thế
nào, lên án ông Trọng đã dám quy kết ông Tương Lai và những người ký Kiến nghị
72 đòi thay đổi Hiến pháp là “suy
thoái tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống”,
khăng khăng rằng mình vẫn trung thành với Các Mác khi “tham
gia soạn thảo và ký vào Kiến nghị về sửa đổi Hiến pháp 1992 mà Tổng Bí thư đã
phê phán nặng lời, tôi chỉ muốn nói rằng, tôi đã thực hiện lời chỉ dẫn của Các
Mác “ trí thức là người nói sự thật, phê bình ”…Người
có tư duy tỉnh táo, bình thường chắc chắn sẽ thấy ngay, ông Tương Lai như đứa
trẻ đang cố khóc lóc ăn vạ khi bị bắt
lỗi.
Dù
từ lâu phản bội lại Đảng nhưng khi ký tá các đơn thư tập thể, viết bài, kiến
nghị… ông Tương Lai đều không quên cái danh “số tuổi Đảng" để chứng minh mình là
"Đảng viên lão thành” và chức vụ cao nhất trước khi nghỉ hưu của mình, chứng tỏ
ông rất “tự hào” và muốn “phô trương” những thứ mà Đảng, Nhà nước đã dành cho
ông và những thứ mà ông có được nhờ từng cống hiến cho Đảng, Nhà nước. Chính vì
vậy, dù không còn theo Đảng, không còn sinh hoạt Đảng, mà theo ông Tương Lai,
ông được phép nghỉ sinh hoạt Đảng do “tuổi cao và điều kiện sức khỏe” là đúng
quy định của Đảng, nhưng chẳng chịu làm cái việc “bỏ Đảng” – vốn là một phong
trào làng zân chủ phát động, hô hào nhiều năm nay. Như vậy hóa ra, lòng vả khác
lòng sung, ông nương nhờ vào làng zân chủ để “ăn vạ” với Đảng, để đánh bóng tên
tuổi và gây dựng ảnh hưởng của mình nhưng trong thâm tâm của ông, ông biết cái
nào đánh giá hơn, đáng trân trọng hơn những thứ “hư danh” kia rất
nhiều!
Còn
việc vì sao chi bộ Đảng của ông Tương Lai không khai trừ ông sau vô khối các vi
phạm nguyên tắc, tiêu chuẩn đảng viên? Hóa ra, đối
với chi bộ Đảng địa phương, tên ông nằm trong “sổ lưu”, “sổ theo dõi” vì từ lâu
ông Tương Lai nghỉ sinh hoạt với lý do chính đáng “tuổi cao sức yếu”, không ai
còn quan tâm ông là “đảng viên” hay không nữa. Nhưng việc ông Tương Lai luôn
công khai quan điểm chống Đảng trên mạng Internet với danh nghĩa “đảng viên” thì
họ buộc phải làm cái việc “chẳng quan trọng đấy nữa” để giữ uy tín cho Đảng mà
thôi. Nhưng dù sao đây cũng là điểm sơ hở, sai sót nghiêm trọng của chi bộ đảng
địa phương vì ngại đào bới làm cái việc “đặng chẳng đừng” ấy.
Để
đối phó với việc danh hiệu sẽ mất, thực chất là “lòng tự tôn sẽ mất” và không
chừng trong cuộc chiến làm trong sạch tổ chức Đảng, ông Nguyễn Phú Trọng sẽ áp
dụng biện pháp tước luôn cái chức danh “nguyên Viện trưởng” của ông Tương Lai
giống như cựu Bộ trưởng Vũ Huy Hoàng thì đúng là “thảm họa”. Hiểu điều này sẽ
thấy, vì sao ông Tương Lai lại nhanh chân tuyên bố “bỏ Đảng của Nguyễn Phú
Trọng” trước khi bị khai trừ và vì sao ông chỉ tuyên bố “bỏ Đảng của Nguyễn Phú
Trọng mà vẫn theo Đảng của Hồ Chí Minh”, chẳng qua là để ông vẫn giữ được “danh
chính ngôn thuận” để mỗi lần “khoe” mình là “đảng viên lão thành” và “nguyên
Viện trưởng” để dư luận không “xem nhẹ” các phát ngôn của ông, để mọi hình thức
xử lý phát sinh từ “Đảng của Nguyễn Phú Trọng” chẳng có “giá trị” gì với ông mà
thôi. Ông vẫn “tự hào” mình là “đảng viên lão thành từ thời Hồ Chí Minh”, vẫn là
“nguyên Viện trưởng” danh giá, hợp ngôn!!!
Qua
việc ông cựu Chủ tịch Hội nhà văn Hà Nội Phạm Xuân Nguyên dù tuyên bố “ly khai
Hội nhà văn của Đảng” và thành lập ra cái gọi là “Ban vận động Văn đoàn độc lập”
nhưng quyết không chịu từ bỏ chức danh “Chủ tịch Hội nhà văn” bất kể Ban tổ chức
Hội nhiều lần kiểm điểm, nhắc nhở “tư cách” và “hành xử” của ông “đòi sống chung
với cả vợ cả lẫn vợ lẽ” này. Khi bị ép phải khai trừ, ông ta dở đủ chiêu trò “ăn
vạ” theo kiểu Chí Phèo. Thì nay cách hành xử của ông Tương Lai chẳng khác gì
mấy. Có vẻ như đó là “điểm chung” về tư cách và hành xử của giới luôn tự nhận là
“elite phong trào dân chủ”, “nhân sỹ trí thức”
vậy.
Kết
lại, “phong trào dân chủ” là nơi “đổ vỏ” sau các màn “khoa môi gõ trống” của các
“nhân sỹ trí thức” mà thôi!
0 nhận xét: